Trận Gallipoli: Đánh giá lại
Ý nghĩa lịch sử
Trận chiến Gallipoli, diễn ra trong Thế chiến thứ nhất, là một cuộc xung đột quan trọng giữa phe Hiệp ước và Đế chế Ottoman. Các lực lượng Hiệp ước, chủ yếu bao gồm quân đội Anh, Pháp, Úc và New Zealand, đã cố gắng chiếm Bán đảo Gallipoli để kiểm soát eo biển Dardanelles và mở một tuyến tiếp tế tới Nga. Tuy nhiên, lực lượng Ottoman do Mustafa Kemal Ataturk chỉ huy đã bảo vệ thành công bán đảo, gây ra thương vong nặng nề cho phe Hiệp ước.
Thất bại của phe Hiệp ước và chiến thắng của Thổ Nhĩ Kỳ
Chiến dịch của phe Hiệp ước tại Gallipoli bị ảnh hưởng bởi kế hoạch và thực hiện kém. Cuộc đổ bộ ban đầu vào ngày 25 tháng 4 năm 1915 đã vấp phải sự kháng cự dữ dội của quân phòng thủ Ottoman. Phe Hiệp ước đã phải vật lộn để giành được chỗ đứng trên bán đảo và rơi vào thế bế tắc đẫm máu. Các cuộc giao tranh được đặc trưng bởi chiến tranh chiến hào ác liệt, cả hai bên đều chịu thương vong nặng nề.
Mặc dù phe Hiệp ước có ưu thế về quân số, các lực lượng Ottoman vẫn giữ vững trận địa. Họ được bố trí tốt trên vùng đất cao và có sự hỗ trợ của pháo binh Đức. Ngược lại, phe Hiệp ước được trang bị kém và thiếu sự hỗ trợ pháo binh đầy đủ. Khi cuộc chiến kéo dài, tinh thần của phe Hiệp ước xuống thấp, và cuối cùng họ đã rút khỏi bán đảo vào tháng 12 năm 1915.
Di sản của Gallipoli
Trận chiến Gallipoli được coi là một thất bại lớn của phe Hiệp ước và là một bước ngoặt trong Thế chiến thứ nhất. Thương vong của phe Hiệp ước lên tới hơn 180.000 người, trong khi thương vong của Ottoman ước tính khoảng 253.000 người. Trận chiến đã gây ảnh hưởng sâu sắc đến các quốc gia tham chiến, đặc biệt là Úc và New Zealand, nơi trận chiến được tưởng nhớ như một biểu tượng của sự hy sinh của quốc gia.
Suy nghĩ lại về câu chuyện Gallipoli
Trong những năm gần đây, các nhà sử học đã bắt đầu đánh giá lại trận chiến Gallipoli. Mặc dù chiến dịch của phe Hiệp ước chắc chắn là một thất bại về mặt quân sự, nhưng hiện nay người ta công nhận rằng chiến thắng của Ottoman không chỉ đơn thuần là do ưu thế về quân sự. Các lực lượng Ottoman cũng được hưởng lợi từ việc phe Hiệp ước lập kế hoạch và thực hiện kém cỏi.
Lịch sử được sửa đổi của chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ
Chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ gần đây đã tìm cách sửa đổi lịch sử về trận chiến Gallipoli, mô tả đó là một chiến thắng của Hồi giáo. Lời kể này hạ thấp vai trò của sự hỗ trợ quân sự của Đức và nhấn mạnh sự sùng đạo của những người lính Ottoman. Tuy nhiên, hoạt động thực địa đang diễn ra của một nhóm chung của Thổ Nhĩ Kỳ-Anzac đã phát hiện ra những bằng chứng thách thức lời kể chính thức này.
Nghiên cứu và khám phá đang diễn ra
Kể từ năm 2010, một nhóm các nhà khảo cổ học và sử gia Thổ Nhĩ Kỳ, Úc và New Zealand đã nghiên cứu chiến trường Gallipoli. Nghiên cứu của họ đã làm sáng tỏ thêm cuộc xung đột và phát hiện ra nhiều hiện vật, bao gồm cả đạn, dây thép gai và hài cốt của con người. Những phát hiện của nhóm đã giúp tái hiện lại cuộc sống hàng ngày của những người lính và cung cấp sự hiểu biết tốt hơn về những điều kiện mà họ phải chịu đựng.
Khám phá ra những chai bia Bomonti
Một trong những khám phá đáng ngạc nhiên nhất của nhóm chung là sự hiện diện của những chai bia Bomonti trong chiến hào của Ottoman. Phát hiện này thách thức lời kể chính thức của Thổ Nhĩ Kỳ rằng những người lính Ottoman không uống rượu. Nó cho thấy rằng những người lính đã tìm thấy sự an ủi ở những thú vui nhỏ, ngay cả trong bối cảnh một cuộc xung đột đẫm máu.
Kết luận
Trận chiến Gallipoli vẫn là một sự kiện phức tạp và gây tranh cãi trong lịch sử. Mặc dù thất bại của phe Hiệp ước là không thể phủ nhận, nhưng chiến thắng của Ottoman đã được hỗ trợ bởi sự kết hợp của các yếu tố, bao gồm năng lực quân sự, những sai lầm của phe Hiệp ước và sức chịu đựng của những người lính Thổ Nhĩ Kỳ. Nghiên cứu đang diễn ra tại Gallipoli đang cung cấp những hiểu biết mới về cuộc xung đột quan trọng này và thách thức những giả định đã tồn tại từ lâu.