Kiến: Khoảng cách xã hội để ngăn ngừa lây lan dịch bệnh
Vệ sinh tổ và khoảng cách xã hội
Kiến là loài côn trùng xã hội cao cấp, sống theo đàn đông đúc. Chúng giao tiếp và hợp tác để đảm bảo sự vận hành trơn tru của đàn. Tuy nhiên, việc tiếp xúc gần cũng khiến chúng dễ mắc các bệnh truyền nhiễm.
Để chống lại điều này, kiến đã tiến hóa các cơ chế vệ sinh như loại bỏ rác thải và xác kiến chết ra khỏi tổ. Nghiên cứu gần đây cũng chỉ ra rằng kiến có thể điều chỉnh hành vi xã hội của mình để giảm thiểu sự lây lan của bệnh.
Theo dõi hành vi của kiến
Các nhà khoa học đã phát triển các hệ thống theo dõi tự động để nghiên cứu chi tiết hành vi của kiến. Bằng cách gắn các mã vạch nhỏ vào kiến, các nhà nghiên cứu có thể theo dõi chuyển động của chúng trong đàn trong thời gian dài.
Công nghệ này đã cho phép các nhà khoa học quan sát cách kiến phản ứng với sự hiện diện của mầm bệnh.
Những thay đổi về hành vi để đối phó với bệnh tật
Khi một số con kiến trong đàn tiếp xúc với mầm bệnh, chúng sẽ dành ít thời gian hơn trong tổ. Điều này làm giảm tiếp xúc của chúng với kiến chúa và các thành viên dễ bị tổn thương khác trong đàn.
Điều thú vị là ngay cả những con kiến không tiếp xúc với mầm bệnh cũng dành nhiều thời gian hơn để tránh xa tổ. Điều này cho thấy kiến có thể phát hiện ra sự hiện diện của bệnh trong đàn thông qua khứu giác nhạy bén của chúng.
Bảo vệ kiến chúa và kiến con
Kiến chúa và kiến con rất quan trọng đối với sự tồn tại của đàn. Để bảo vệ chúng khỏi bệnh tật, những con kiến thợ trong tổ sẽ di chuyển kiến con vào sâu hơn và dành nhiều thời gian hơn để che chở chúng. Điều này tạo ra một rào cản vật lý giữa kiến con và những con kiến thợ kiếm ăn có khả năng bị nhiễm bệnh.
Miễn dịch và phơi nhiễm liều thấp
Mặc dù các biện pháp giãn cách xã hội của kiến làm giảm nguy cơ nhiễm trùng, nhưng chúng không loại bỏ hoàn toàn nguy cơ này. Một số con kiến vẫn có thể tiếp xúc với mầm bệnh và bị nhiễm bệnh.
Tuy nhiên, các nhà nghiên cứu đã phát hiện ra rằng những con kiến nhận được liều mầm bệnh thấp có thể phát triển khả năng bảo vệ trước những lần tiếp xúc trong tương lai. Điều này tương tự như việc tiêm chủng hoặc vắc-xin ở người.
Ý nghĩa đối với các loài động vật xã hội khác
Những phát hiện của nghiên cứu này có ý nghĩa không chỉ đối với kiến mà còn đối với các loài động vật xã hội khác. Nó đặt ra câu hỏi liệu các loài khác cũng có thể tổ chức lại mạng lưới xã hội của mình để hạn chế sự lây lan của bệnh hay không.
Nghiên cứu trong tương lai
Các nghiên cứu trong tương lai sẽ tìm hiểu cách các tác nhân gây bệnh kích hoạt những thay đổi xã hội trong các đàn kiến hoang dã. Các nhà khoa học cũng có kế hoạch nghiên cứu liệu kiến có sử dụng mạng lưới xã hội của mình để truyền các vi khuẩn có lợi cho nhau hay không.
Kết luận
Kiến thể hiện những hành vi xã hội đáng chú ý để ngăn chặn sự lây lan của bệnh. Chúng thực hiện giãn cách xã hội, bảo vệ kiến chúa và kiến con, thậm chí có thể phát triển khả năng miễn dịch thông qua việc tiếp xúc với mầm bệnh liều thấp. Những phát hiện này cung cấp thông tin giá trị về động lực xã hội phức tạp của kiến và khả năng thích nghi với những thách thức của môi trường.