John Philip Sousa: Nhà vua nhạc diễu hành trong cuộc chiến chống lại âm nhạc cơ khí
Ngày 6 tháng 11 năm 1854, John Philip Sousa, “Nhà vua nhạc diễu hành” nổi tiếng đã chào đời. Sousa là một nhà soạn nhạc có tầm nhìn xa trông rộng, đã tiên đoán được sự ra đời của âm nhạc được ghi âm và tác động tiềm tàng của nó đối với xã hội. Tuy nhiên, ông lại không phải là người ủng hộ công nghệ mới này, như bằng chứng là bài tiểu luận của ông có nhan đề “Mối đe dọa của âm nhạc cơ khí”.
Mối quan ngại của Sousa về âm nhạc cơ khí
Trong bài tiểu luận năm 1906 của mình, Sousa đã bày tỏ mối quan ngại về sự trỗi dậy của âm nhạc cơ khí, thứ mà ông tin rằng gây ra mối đe dọa đối với các hình thức sáng tác nhạc truyền thống. Ông lập luận rằng âm nhạc được ghi âm sẽ dẫn đến sự suy giảm tương tác xã hội và kỹ năng âm nhạc vì mọi người sẽ không còn phải tụ tập lại với nhau để tạo ra âm nhạc.
Sousa đặc biệt lo ngại về tác động của âm nhạc cơ khí đối với các ban nhạc quân đội. Ông sợ rằng những người lính sẽ bị dẫn vào trận chiến bởi máy móc chứ không phải là những âm thanh đầy cảm hứng của một ban nhạc diễu hành trực tiếp. Tuy nhiên, nỗi sợ của ông đã không trở thành sự thật, vì các ban nhạc diễu hành quân đội vẫn là một phần quan trọng của truyền thống quân đội.
Tác động kinh tế của âm nhạc cơ khí
Ngoài mối quan ngại về tác động xã hội và văn hóa của âm nhạc cơ khí, Sousa cũng lo ngại về những tác động kinh tế của loại nhạc này. Vào đầu những năm 1900, các nhà sản xuất nhạc cụ cơ khí đã không trả tiền bản quyền cho các nhà soạn nhạc khi sử dụng âm nhạc của họ. Điều này có nghĩa là các nhà soạn nhạc đã không được đền bù xứng đáng cho việc sử dụng tác phẩm của họ, vốn có thể được sao chép và phân phối vô tận.
Những mối quan ngại của Sousa về quyền lợi của người sáng tác đã khiến ông phải ra làm chứng trước Quốc hội năm 1906. Lời khai của ông đã giúp định hình Đạo luật Bản quyền năm 1909, đạo luật này đã cung cấp sự bảo vệ cho các nhà soạn nhạc và tác phẩm của họ. Đạo luật này đã đóng một vai trò quan trọng trong việc định hình ngành công nghiệp âm nhạc hiện đại.
Di sản của Sousa
Bất chấp sự phản đối của ông đối với âm nhạc cơ khí, Sousa vẫn nhận ra tiềm năng của loại nhạc này trong việc tiếp cận nhiều đối tượng hơn. Vào những ngày đầu của máy hát, Sousa và Ban nhạc Thủy quân lục chiến của ông đã thực hiện hơn 400 bản thu âm, góp phần phổ biến các bản nhạc diễu hành của Sousa và đưa Ban nhạc Thủy quân lục chiến trở thành một trong những “ngôi sao ghi âm” đầu tiên trên thế giới.
Di sản của Sousa với tư cách là một nhà soạn nhạc và nhạc trưởng là không thể phủ nhận. Các bản nhạc diễu hành của ông vẫn tiếp tục được biểu diễn và được đông đảo khán giả yêu thích trên khắp thế giới. Hoạt động bênh vực quyền lợi của người sáng tác cũng có tác động lâu dài đến ngành công nghiệp âm nhạc, đảm bảo rằng các nhà soạn nhạc được đền bù công bằng cho tác phẩm của họ.
Tác động của âm nhạc cơ khí đối với xã hội
Mặc dù mối quan ngại của Sousa về tác động tiêu cực của âm nhạc cơ khí không hoàn toàn vô căn cứ, nhưng rõ ràng là âm nhạc được ghi âm cũng có tác động tích cực đối với xã hội. Âm nhạc được ghi âm đã giúp mọi người có thể thưởng thức âm nhạc từ khắp nơi trên thế giới và nó đã đóng một vai trò quan trọng trong sự phát triển của các thể loại và phong cách âm nhạc mới.
Ngày nay, chúng ta đang sống trong thời đại mà âm nhạc được ghi âm trở nên phổ biến khắp nơi. Chúng ta có thể nghe nhạc trên điện thoại thông minh, máy tính và thậm chí là cả đồng hồ của mình. Sousa có thể đã lo lắng về tác động của âm nhạc cơ khí đối với xã hội, nhưng rõ ràng là âm nhạc được ghi âm đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của chúng ta.
Kết luận
John Philip Sousa là một nhân vật phức tạp và hấp dẫn đã để lại một di sản lâu dài trong thế giới âm nhạc. Sự phản đối của ông đối với âm nhạc cơ khí có thể có vẻ kỳ lạ trong thế giới ngày nay, nhưng điều quan trọng là phải nhớ rằng ông là sản phẩm của thời đại mình. Những mối quan ngại của Sousa về tác động của công nghệ đối với xã hội vẫn còn phù hợp cho đến ngày nay, và chúng nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc tìm ra sự cân bằng giữa đổi mới và truyền thống.