Lừa đảo tình ái: Phụ nữ bị đổ lỗi vì hôn ước đổ vỡ
Luật vi phạm lời hứa
Vào đầu những năm 1900, một đạo luật được gọi là “vi phạm lời hứa” cho phép mọi người kiện hôn phu/hôn thê cũ của mình nếu họ hủy hôn ước. Đạo luật này dựa trên ý tưởng rằng hôn ước là một hợp đồng ràng buộc, và việc phá vỡ hôn ước mà không có sự đồng ý của người kia là một hành vi vi phạm pháp luật.
Lừa đảo tình ái
Khi những câu chuyện giật gân về việc phụ nữ kiện đàn ông vì vi phạm lời hứa được đưa tin, công chúng ngày càng tin rằng những người phụ nữ vô đạo đức đang lợi dụng luật pháp để tống tiền những người đàn ông giàu có. Những người phụ nữ này bị gắn mác “kẻ đào mỏ”, “kẻ mưu mô” và “kẻ phiêu lưu”. Các phương tiện truyền thông đóng vai trò chính trong việc煽 động sự hoang tưởng này, miêu tả phụ nữ là những kẻ xảo quyệt và đàn ông là những nạn nhân cả tin.
Vai trò thay đổi của phụ nữ
Vào thời điểm đó, hôn nhân được coi là cách để phụ nữ đạt được sự bảo đảm tài chính và địa vị xã hội. Tuy nhiên, khi vai trò của phụ nữ bắt đầu thay đổi và họ có nhiều cơ hội hơn để được giáo dục và làm việc, thì ý tưởng rằng một cuộc hôn nhân đổ vỡ có thể hủy hoại cuộc đời của một người phụ nữ trở nên ít đáng tin hơn.
Hủy bỏ Luật lừa đảo tình ái
Vào những năm 1930, ngày càng có nhiều người bắt đầu đặt câu hỏi về tính công bằng của luật vi phạm lời hứa. Những người chỉ trích cho rằng luật này đã lỗi thời và phân biệt đối xử với phụ nữ khi cho rằng họ không có khả năng tự chăm sóc bản thân. Năm 1935, một nhà lập pháp trẻ tuổi của tiểu bang tên là Roberta West Nicholson đã đệ trình một dự luật bãi bỏ luật này tại Indiana. Các tiểu bang khác nhanh chóng làm theo, và đến năm 1945, 16 tiểu bang đã bãi bỏ luật vi phạm lời hứa.
Di sản của Luật lừa đảo tình ái
Sự phản đối đối với luật lừa đảo tình ái không chỉ là để bảo vệ đàn ông khỏi bị tống tiền. Đó cũng là về việc thay đổi thái độ đối với phụ nữ và hôn nhân. Việc bãi bỏ luật này phản ánh sự công nhận ngày càng tăng rằng phụ nữ có khả năng tự đưa ra lựa chọn và không cần luật pháp bảo vệ.
Tác động của phương tiện truyền thông
Các phương tiện truyền thông đóng vai trò quan trọng trong cả việc thúc đẩy và chấm dứt nạn lừa đảo tình ái. Những câu chuyện giật gân về việc phụ nữ kiện đàn ông vì vi phạm lời hứa đã tạo ra một bầu không khí sợ hãi và ngờ vực. Tuy nhiên, khi dư luận bắt đầu thay đổi, các phương tiện truyền thông cũng đóng vai trò nâng cao nhận thức về sự bất công của luật pháp và vận động bãi bỏ luật này.
Bản chất thay đổi của hôn nhân
Luật lừa đảo tình ái cũng làm sáng tỏ bản chất thay đổi của hôn nhân. Vào đầu những năm 1900, hôn nhân được coi là cách để phụ nữ đạt được sự bảo đảm tài chính và địa vị xã hội. Tuy nhiên, khi vai trò của phụ nữ bắt đầu thay đổi, hôn nhân trở nên ít liên quan đến nhu cầu kinh tế hơn và nhiều hơn đến sự đồng hành và tình yêu. Sự thay đổi thái độ này góp phần làm suy yếu luật vi phạm lời hứa, vì việc kiện một người nào đó vì hủy hôn ước không dựa trên những cân nhắc về tài chính đã trở nên khó chấp nhận hơn.
Roberta West Nicholson: Nhà vô địch cho quyền phụ nữ
Roberta West Nicholson là người tiên phong trong cuộc đấu tranh bãi bỏ luật lừa đảo tình ái. Bà đã đệ trình dự luật đầu tiên bãi bỏ luật này tại Indiana vào năm 1935, và những nỗ lực của bà đã giúp mở đường cho việc bãi bỏ luật này ở hầu hết các tiểu bang. Di sản của Nicholson với tư cách là người đấu tranh cho quyền phụ nữ vẫn tiếp tục truyền cảm hứng cho các nhà hoạt động ngày nay.